Đề bài: Biểu cảm về quê hương của em
Bài làm
Biểu cảm về quê hương của em – Có thể nói rằng trong mỗi người chúng ta đều có rất nhiều nơi để đi nhưng chỉ có một nơi để quay về mà thôi và nơi ấy không thể là nơi nào khác đó chính là quê hương.
Ta như biết được rằng quê hương như được biết đến chính là nơi có mẹ, có bà có họ hàng và những người thân quen. Em như cũng rất yêu quê hương của mình bằng tình yêu của đứa con xa quê hương. Cứ mỗi lần nghe âm vang khúc hát về quê hương lòng em lúc này đây dường như cũng đã lại cháy lên nỗi nhớ về những kỷ niệm tuổi ấu thơ nơi em sinh ra với biết bao nhiêu những cảm xúc vọng nhớ về. Em như cũng thuộc làu những câu thơ như:
“Quê hương là chùm khế ngọt
Cho con trèo hái mỗi ngày”
Cứ mỗi lần nghe câu hỏi quê hương là gì thì nó thực sự như đã khiến lòng em như bối rối và em cũng chẳng biết nói lên lời, và nói những lời nào thì mới có thể lột tả sao cho tường tận nhất hau chữ thân thiết đối với mỗi người chính là quê hương. Và em chỉ biết rằng quê hương chính là nơi có những người thân yêu, nơi đó có bố mẹ của em ngày ngày vẫn tất bật với việc đồng áng và luôn luôn lo lắng cho em tưng bữa ăn giấc ngủ. Quê hương như là nơi lưu giữ những kỷ niệm thật thân thương với mỗi người và với em cũng vậy. Không có một ngôn từ nào có thể diễn tả hết được nỗi lòng và tình cảm yêu quê hương của em.
Quê hương đối với em thật đơn giản, nó dường như là nơi mà ngày ngày em cắp sách đi học những bài học bổ ích. Quê hương chính là nơi lưu giữ biết bao những ký ức của tuổi thơ em. Mẹ em vẫn thường bảo quê hương chính là “nơi chôn nhau cắt rốn” đồng thời quê hương cũng chính là chiếc nôi êm đềm của mỗi đứa trẻ.
Em như chẳng thể nào có thể quên được cái lưng còng của bà cũng mái tóc bạc của ông. Em như thấy buồn biết bao khi chợt nhận ra mẹ mặc chiếc áo vá và đôi vai bố như cũng đã gầy đi rất nhiều vì sương gió cuộc đời và nuôi em khôn lớn thành người.
Quê hương của em chính là nơi có đồng lúa xanh bạt ngàn thẳng cánh cò bay như biết bao nhiêu vùng quê khác. Đó là nơi khi mà sáng ra sương còn phủ trắng trên cánh đồng, lại còn có cả những bác nông dân đã ở ngoài đồng. Ở quê không khí đất trời mỗi lúc một trong xanh, ngước nhìn lên trên bầu trời xanh em lại thấy được lại có những đám mây trắng dường như cũng cứ lại lững lờ trôi vô dịnh. Và quanh cảnh quê hương em thực sự là một trong những bức tranh động đẹp nhất mà em được biết. Quê hương em lại có dòng sông nước đỏ nặng phù sa như đã bồi đắp cho những cánh đồng như thêm màu mỡ hơn bao giờ hết.
Quê hương em có những ruộng lúa, bãi ngô như xanh ngút ngàn thật đẹp. Tất cả như thật thơ mộng, những con người cũng lại thật thân thiện biết bao nhiêu nữa. Tuổi thơ đó là biết bao nhiêu kỷ niệm gắn bó với quê hương, đó vẫn còn là những buổi trưa hè đi thả diều cùng chúng bạn dưới cái nắng chang chang của mặt trời, đó là những ngày tắm sông và “mẹ chưa đánh rôi nào đã khóc”. Quê hương của em như được tạo lên từ chính những điều thật bình dị và cũng thật quen thuộc biết bao nhiêu.
Em rất yêu quê hương của em. Em sẽ học thật tốt để mai sau này có thể cố gắng để dựng quê hương thân yêu của em sẽ thật phát triển nữa. Và cho dù có đi xa như thế nào đi chăng nữa thì em vẫn luôn luôn nhớ về quê xinh đẹp nơi gắn bó với tuổi thơ của em.
Minh Nguyệt