Đề bài: Cảm nghĩ của em về nụ cười của mẹ mình
Bài làm
Cảm nghĩ của em về nụ cười của mẹ – Nếu có ai đó hỏi tôi rằng với tôi điều gì là đẹp nhất, điều gì khiến tôi hạnh phúc nhất thì tôi sẽ không ngần ngại mà trả lời đó chính là nụ cười của mẹ. Nụ cười của mẹ là món quà vô giá và ý nghĩa nhất với cuộc đời tôi.
Ngay từ khi tôi mới sinh ra mẹ đã dành cho tôi một nụ cười. Ba kể cho tôi nghe đó là một nụ cười của niềm hạnh phúc khi tôi chào đời sau chín tháng mười ngày mẹ mang nặng đẻ đau. Người ta thường nói cơ thể con người chịu đựng được tối đa 45 đơn vị đau nhưng khi phụ nữ đẻ thường, người mẹ phải chịu đựng tới 57 đơn vị đau, nó tương đương với việc bị gãy 20 cái xương cùng 1 lúc. Ấy vậy mà chỉ cần nhìn tôi khỏe mạnh cất tiếng khóc lại làm mẹ quên đi được cơn đau mà nở nụ cười. Tôi thật thương mẹ biết bao tôi hiểu những nỗi đau mà mẹ đã chịu vì tôi.
Rồi trong suốt quá trình tôi lớn lên và trưởng thành nụ cười ấy đi cùng tôi theo năm tháng. Đó là khi tôi vừa chập chững biết đi những bước đi đầu tiên, khi tôi biết cất tiếng nói đầu đời gọi ba gọi mẹ thì nụ cười vui mừng luôn hiện hữu trên khuôn mặt mẹ. Nụ cười ấy hiền dịu, nhẹ nhàng như một dòng suối mát lành. Mẹ vui vì con của mẹ đã có một bước tiến vĩ đại đầu tiên trong cuộc đời. Khi tôi bắt đầu đi học, trước sự lo lắng của tôi khi chuẩn bị vào lớp Một, thì nụ cười của mẹ như một “liều thuốc” trấn an tinh thần tôi. Mẹ không nói gì nhưng qua nụ cười của mẹ tôi hiểu: “Cố lên con trai, đi học rất là tuyệt. Mọi thứ sẽ ổn, mẹ tin con làm được mà” đó là điều mà mẹ chắc hẳn đang muốn nói với tôi. Khi tôi học lên cao một chút nữa, khi những kì thi trở nên cẳng thẳng hơn, áp lực của việc học chuyển cấp khiến cho tôi trở nên mệt mỏi. Thấy tôi thức khuya với đống bài vở, mỏi mệt và căng thẳng mẹ đến bên xoa đầu tôi âu yếm nở một nụ cười. Nụ cười ấy như ánh mặt trời tiếp thêm năng lượng cho tôi, là nguồn động viên cổ vũ lớn nhất cho tôi thực hiện những ước mơ hoài bão. Khiến cho tôi có thể đập tan mọi sự khó khăn để thẳng tiến về tương lai tươi đẹp đang đợi phía trước. Còn khi tôi phạm sai lầm, mẹ không đánh, không mắng mà chỉ dạy bảo tôi nhẹ nhàng đủ để tôi nhận ra lỗi của mình. Và khi tôi tự nhận thức được lỗi và sửa lỗi mẹ lại dành cho tôi nụ cười nhân hậu đầy bao dung… Còn rất rất nhiều những nụ cười thật tươi, thật đẹp nữa của mẹ.
Cảm nghĩ của em về nụ cười của mẹ mình
Nhưng rồi thời gian khiến tôi giật mình vì một điều. Thời gian mỗi ngày trôi qua đã in lên nụ cười ấy những nếp nhăn. Tôi biết những nếp nhăn ấy là kết quả của những vất vả, âu lo trong cuộc sống bộn bề mà mẹ đã trải qua. Mẹ vì tôi mà thức khuya dậy sớm, mẹ vì tôi mà dãi nắng dầm sương. Tôi hiểu những gì mà mẹ đã hi sinh dành cho tôi. Nhưng nụ cười ấy dù có thêm vài nếp nhăn vẫn không thay đổi là vì tôi. Mẹ nói chỉ cần thấy tôi được sống một cuộc sống đầy đủ và hạnh phúc thì mỗi ngày trên môi mẹ đều luôn nở những nụ cười. Chính vì vậy mà với tôi nụ cười của mẹ quý giá hơn bất kì điều gì trên đời này. Tôi tự nhắc nhở mình không được làm mẹ buồn, phải cho mẹ thấy tôi sống thật tốt không phụ sự mong mỏi của mẹ để có thể giữ mãi được nụ cười hạnh phúc trên khuôn mặt người phụ nữ quan trọng nhất của mình bởi nụ cười của mẹ là hạnh phúc của tôi.
Sau này dù ở phương trời nao, dù gặp bất kì điều gì kể cả lúc khó khăn nhất chỉ cần nhớ tới nụ cười của mẹ tôi sẽ cảm thấy yên lòng đủ dũng khí mà bước tiếp. Tôi sẽ mang nụ cười của mẹ theo suốt những chặng đường, trên mọi nẻo đường tôi đi và tới hết cuộc đời này bởi tôi yêu nụ cười ấy biết bao, tôi yêu mẹ biết nhường nào.
Họa Tâm