Đề bài: Cảm nghĩ về mái trường thân yêu
Bài làm
Cảm nghĩ về mái trường thân yêu – Có một ngôi trường, ngôi trường mà tôi đã gắn bó một thời gian dài. Ngôi trường thân yêu đã để lại cho tôi biết bao nhiêu kỉ niệm. Nơi thầy cô, bạn bè là những người thân thương trong cuộc sống. Dù đã dời xa trường để chuyển lên một ngôi trường khác, cấp học cao hơn. Nhưng với tôi, ngôi trường cấp hai là ngôi trường tôi chẳng thể nào quên được.
Trường cấp hai của tôi là một ngôi trường nhỏ. Diện tích ngôi trường không được to lớn như những ngôi trường khác. Nhưng nó lại chất chứa biết bao nhiêu kỉ niệm thân thương. Từ cánh cổng to lớn của trường, nơi trước đây hàng ngày tôi vẫn đi đến từng ngày. Cho đến những hàng cây từ cổng đi vào. Trường tôi tuy nhỏ, nhưng được cái trồng rất nhiều cây. Đó là một trong những điều làm tôi yêu quý. Những hàng cây trải dài theo một đường. Đó là hai hàng cây phượng đỏ. Loài cây gắn liền với tuổi học trò.
Hai hàng cây dài, cao lớn, phủ bóng mát cho chúng tôi, là nơi để chúng tôi chơi đùa sau mỗi giờ học tập mệt mỏi. Hai hàng cây phượng mà cứ độ hè về, lại nở đầy hoa đỏ thắm. Cả một khoảng trời trước cổng trường như biến thành một nơi xa lạ. Nơi có những cánh hoa ngợp trời, rực rỡ.
Tiếp đến sau hàng cây là khoảng sân trường. Đó là nơi chúng tôi vẫn thường hay chơi đùa với nhau. Có một sân bóng rổ nhỏ ở góc sân trường, là nơi mà học sinh chúng tôi thích nhất. Cứ đến giờ giải lao là cả lũ lại tranh nhau trái bóng.
Cảm nghĩ về mái trường thân yêu
Trong sân là những băng ghế dài. Đó là những món quà của các thế hệ học sinh trước kỉ niệm lại nhà trường. Và cũng là nơi cho chúng tôi ngồi thư giãn trong giờ ra chơi. Trường tôi nhỏ nên chỉ có hai dãy phòng học cao ba tầng. Đó là hai dãy phòng học đối diện nhau. Cùng với một khu nhà của cán bộ giáo viên hợp thành hình chữ U.
Nhỏ bé thế mà thân thương biết mấy. Những kỉ niệm như còn mới đây trong tôi chưa hề vơi bớt. Phòng học của tôi ở trên tầng ba, là phòng cuối cùng của dãy. Có cửa sổ nhìn ra cánh đồng xanh bát ngát sau trường. Đó quả thực là một khung cảnh rất đẹp. Tôi rất thích nhìn ngắm cánh đồng lúa và các bác nông dân đang làm việc. Khung cảnh thật yên bình làm sao.
Tôi yêu quý ngôi trường ấy, bởi những điều thân thương, sự gắn bó suốt một thời gian dài. Thầy cô rất dịu dàng, chăm lo cho học sinh. Tôi còn nhớ, có lần tôi bị ốm. Cô giáo chủ nhiệm của tôi còn đưa tôi về tận nhà. Mua đồ ăn và thuốc cho tôi uống. Hay những người bạn của tôi, những người đã gắn bó với tôi. Giúp đỡ tôi rất nhiều trong học tập.
Trường học là nơi cho con người những tri thức, hiểu biết về cuộc sống. Giúp con người làm chủ tri thức để có thể trưởng thành. Ai cũng cần phải trưởng thành, và chỉ có đi học, mới có thể làm được. Vì vậy, trường học có vai trò rất lớn với con người. Nhưng nó còn to lớn hơn, bởi ngoài truyền đạt tri thức. Nó còn gắn kết con người với nhau, dạy không chỉ là kiến thức, mà còn là đạo đức, là cách đối nhân xử thế. Đó mới thực sự là ý nghĩa mà những ngôi trường mang lại.
Ngôi trường mà tôi yêu quý, thật sự chẳng có từ ngữ nào có thể diễn tả được. Chỉ biết rằng, nó đã in sâu vào trí nhớ của tôi. Là một phần kỉ niệm không thể quên được của năm tháng học trò. Những năm tháng đẹp nhất cuộc đời của tôi.
Hà Văn