Đề bài: Kể lại truyện Tấm Cám
Bài làm
Kể lại truyện Tấm Cám – Thời xa xưa, từ lâu lắm rồi ở một ngôi làng nọ có hai chị em cùng cha khác mẹ tên là Tấm và Cám. Tấm là cô chị hiền lành, nhân hậu chăm chỉ, chịu thương chịu khó trong mọi việc. Nhưng số phận lại quá bất công với cô bởi cô sinh ra đã mồ côi mẹ, rồi cha cô đi thêm bước nữa với người phụ nữ khác sinh ra em gái là Cám. Rồi cha cô cũng không may qua đời bỏ Tấm một mình trên đời sống cùng mẹ kế và em cùng cha khác mẹ của mình.
Từ ngày cha mất, bà mẹ kế của Tấm lộ rõ bộ mặt độc ác của mình. Bà ta thường xuyên hành hạ, đánh đập chửi bới Tấm, chẳng yêu thương cô chút nào. Bà chỉ dành tình thương của mình cho người con ruột là Cám mà thôi. Càng bị hành hạ Tấm càng siêng năng chăm chỉ, càng chịu thương chịu khó và vẻ đẹp của cô càng rạng ngời rực rỡ. Cám thì ngược lại, được mẹ cưng chiều nên sinh tính đố kỵ, lười biếng và ỉ lại suốt ngày chỉ tìm cách gây chuyện với Tấm, nói xấu mách tội đơm đặt cho Tấm để mẹ của mình đánh Tấm cô mới hả dạ.
Một hôm, mẹ kế bảo Tấm và Cám mang giỏ ra đồng mò cua bắt ốc ai làm việc chăm chỉ mò được nhiều tôm cua thì sẽ được bà tặng cho một chiếc áo mới. Tấm chăm chỉ hiền lành, nên làm việc không lúc nào nghỉ ngơi, khi buổi chiều tới Tấm mò được một giỏ tôm cá đầy. Còn Cám cả ngày chỉ mải hái hoa đuổi bướm nên tới giờ về chẳng có gì trong giỏ. Nhưng Cám muốn phần chiến thắng thuộc về mình, để cô có cơ hội sở hữu chiếc áo mới mẹ mua. Chính vì vậy, Cám nghĩ ra mưu kế lừa cho Tấm xuống ao tắm rồi ở trên bờ Cám trút giỏ tôm cá của Tấm vào giỏ của mình rồi về nhà trước.
Tấm tắm xong lên bờ chỉ nhìn thấy cái giỏ trống trơn biết mình bị Cám lừa, lại sợ về nhà không có con tôm cá nào sẽ bị mẹ kế đánh đập hành hạ. Nên cô ngồi khóc. Đúng lúc đó có ông bụt hiện lên hỏi chuyện của Tấm. Rồi ông bảo Tấm "Trong giỏ của con còn một chú cá bống con hãy mang về thả xuống giếng để nuôi mỗi bữa cơm cho nó ăn một ít. Muốn cá lên ăn cơm thì hãy gọi theo câu thần chú ta dạy cho con". Tấm nghe theo lời ông bụt về nhà thả cá bống xuống giếng nuôi, mỗi bữa cơm Tấm đều cho cá bống ăn phần của mình. Cá bống lớn nhanh lắm, Tấm rất vui mừng vì cá bống như một người bạn tâm giao chia sẻ mọi vui buồn với cô vậy.
Mẹ kế và Cám rình mò thấy Tấm mang cơm ra giếng cho cá bống ăn, thấy cá bống to lớn béo tròn nên âm mưu giết thịt cá bống. Chính vì vậy, mẹ kế bảo Tấm đi chợ cho bà mà phải đi chợ làng bên vì ở đó đồ ăn ngon và rẻ hơn chợ làng mình. Tấm đi chợ xa, ở nhà mẹ con Cám giết thịt cá bống rồi vứt xương cá trong đống tro bếp.
Tấm về nhà, đến giờ cơm như mọi lần cô mang cơm cho cá bống ăn mà không thấy cá bống đâu. Cô ngồi khóc, ông bụt hiện lên và bảo cô tìm xương cá bống trong đống tro bếp, rồi cho vào bốn chiếc lọ thủy tinh chôn ở bốn chân giường cô đang ngủ, sẽ có lúc cô thấy nó có ích. Tấm không hiểu những lời ông bụt nói nhưng cô vẫn ngoan ngoãn làm theo lời ông bảo.
Năm đó, ngày hội làng đã tới Tấm và Cám đều muốn đi xem hội. Nhưng mẹ kế chỉ mua quần áo đẹp cho Cám đi lễ hội mà thôi, còn Tấm không được đi mà phải ngồi nhà làm việc nhà bao giờ hết việc mới được đi. Tấm buồn lắm vừa làm cô vừa khóc, ông bụt hiện lên giúp cô hoàn thành công việc. Rồi ông bảo cô đem bốn chiếc lọ thủy tinh ở đầu giường của mình ra sẽ thấy có quần áo đẹp, hài mới để cô đi lễ hội. Tấm ăn mặc đẹp trông giống tiên nữ đi lễ hội. Nhưng khi đi qua sông cô trượt chân rơi một chiếc hài xuống sông. Vô tình ngày hôm đó, nhà vua cưỡi ngựa qua sông nhưng ngựa không chịu đi tiếp thấy lạ nhà vua sai quân lính xuống sông mò được một chiếc hài vô cùng xinh đẹp.
Nhà vua ban lệnh ai đi vừa chiếc hài thì nhà vua lấy người đó làm vợ. Tấm đi vừa chiếc hài đó, vì nó là chiếc hài mà cô làm rơi mất chính vì vậy cô trở thành hoàng hậu được đón vào cùng sống sung sướng. Ngày giỗ cha năm đó, Tấm về nhà cúng giỗ cha. Mẹ con Cám âm mưu giết Tấm để Cám thay thế vị trí của chị lên làm hoàng hậu. Mẹ kế sai Tấm trèo cau rồi ở dưới chặt gốc cây cau làm cho Tấm ngã xuống ao chết đuối.
Tấm chết oan biến thành con chim vàng anh bay về cung gặp chồng mình. Nhà vua mất Tấm buồn khổ lắm, thấy chim vàng anh hiền lành nên quấn quýt bên chim suốt ngày. Cám tức lắm vì không tranh thủ được tình cảm của nhà vua nên giết chim vàng anh ăn thịt.
Lông chim biến thành hai cây xoan đào tỏa bóng mát, nhà vua thích lắm suốt ngày mắc võng nằm đọc sách không thèm để ý tới Cám. Cám bực lắm chặt xoan làm khung cửi dệt vải. Nhưng mỗi khi cô đến cạnh khung cửi lại nghe tiếng kêu kẽo kẹt ghê sợ như oan hồn của Tấm hiện về báo oán. Cám sợ quá đốt khung cửi thành tro.
Chẳng bao lâu ở chỗ đó mọc lên một cây thị, trên cây thị chỉ có một quả duy nhất vừa to vừa thơm. Một bà lão đi ngang qua thấy thị thơm nên nói "Thị thơm thị rơi vào bị bà, bà về bà ngửi bà ngắm chứ bà chẳng ăn
Bà lão bán nước vừa dứt lời thì quả thị rơi vào bị của bà thật. Bà mang quả thị về nhà để lên bàn cũng từ đó mỗi ngày ba đi ra ngoài làm việc về nhà đều có cơm canh ngon lành chờ sẵn, nhà cửa sạch sẽ gọn gàng. Bà lão sinh nghi rồi rình mò xem ai giúp mình. Một hôm, bà nhìn thấy một cô gái chui từ trong quả thị chui ra. Bà lão vội xé vỏ thị vứt đi, giữ Tấm ở lại bên mình nhận làm con nuôi.
Hai mẹ con nương tựa vào nhau sống qua ngày nhờ hàng nước nhỏ của bà lão. Một hôm nhà vua đi vi hành ghé qua hàng nước bà lão mới vào nghỉ chân uống nước ăn trầu, thấy miếng trầu của bà lão mới giống hệt miếng trầu mà Tấm thường làm khi còn sống. Nhà vua mới muốn gặp người têm trầu. Bà lão kêu con gái đi ra hai vợ chồng nhận ra nhau mừng vui khôn xiết. Nhà vua đón Tấm vào cung.Thấy Tấm về cung khỏe mạnh Cám sợ tội chạy về nhà không may bị ngã chết, mẹ Cám nghe tin con chết cũng buồn quá lăn đùng ra chết.