Đề bài: Văn biểu cảm về mẹ
Bài làm
Văn biểu cảm về mẹ – Ai trong đời, cũng đều được mẹ sinh ra. Và đều được mẹ chăm sóc. Mẹ là người đối với chúng ta tốt nhất trần đời, là người hi sinh tất cả để cho chúng ta có thể trưởng thành. Tình cảm, tấm lòng của mẹ chẳng từ ngữ nào có thể diễn tả được.
Mẹ như là hòa thân của một vị thần vậy. Một vị thần chẳng bao giờ biết mệt nhọc. Một vị thần biết làm tất cả mọi việc. Mẹ lúc nào cũng bận rộn, đủ mọi công việc. Từ việc kiếm tiền lo cho cuộc sống, đến dọn dẹp nhà của, chăm sóc chồng con. Chẳng việc gì mà mẹ không làm cả.
Mẹ tôi là một người như vậy. Một người hết lòng vì chồng con. Công việc của mẹ là một kế toán cho một doanh nghiệp. Nên rất là nhiều việc phải làm. Nhưng không vì thế mà mẹ bỏ bê việc nhà. Hàng ngày, mẹ vẫn dậy sớm để chuẩn bị bữa sáng cho bố con tôi. Rồi mới đến công ty để làm việc. Trưa lại về nhà, nấu cơm, ăn cơm cùng gia đình rồi tranh thủ dọn dẹp nhà cửa. Chiều đi làm về mẹ lại đi chợ nấu cơm, giặt giũ quần áo. Rồi kèm tôi học bài, và làm việc.
Mẹ tôi là thế đấy, dù nắng, dù mưa. Dù mẹ có bận rộn công việc đến đâu đi nữa. Mẹ cũng cố gắng thu xếp để có thể làm vẹn toàn mọi thứ. Mẹ quả thực là một người phụ nữ đảm đang không ai sánh được.
Mẹ vẫn thường bảo tôi, đối với mẹ, dù làm bao nhiêu mẹ cũng chẳng hề thấy mệt. Bởi chỉ cần thấy tôi ngoan ngoãn, học hành chăm chỉ là mẹ có thể làm tất cả.
Và tôi, tôi biết những khó khăn, mệt nhọc mà mẹ phải trải qua. Bố đi công tác nhiều, không chăm lo cho gia đình được nhiều. Cho nên, mẹ là người thay bố làm việc đó. Những mệt nhọc của mẹ, hiện nhiều trên khuôn mặt vẫn còn xinh đẹp. Với tôi, mẹ là người tuyệt vời nhất. Là người xinh đẹp nhất trên đời. Những gì mẹ làm tôi đều ghi nhớ. Để không ngừng cố gắng, không ngừng học tập để trở thành người tài giỏi, cho mẹ tự hào.
Tôi rất may mắn, khi có mẹ ở bên cạnh. Tôi biết, trong cuộc sống này, có nhiều người, từ khi sinh ra đã không được sự chăm sóc của mẹ. Một phần vì mẹ đã mất, một phần là bị bỏ rơi. Tôi thấy thật sự đau lòng, và thương cảm cho họ. Bởi không có mẹ, chúng ta sẽ chẳng thể nào trưởng thành lên được. Mẹ là động lực, là chỗ dựa vững chắc cho tôi trên bước đường đời.
Mỗi ngày, đối với tôi là một niềm vui. Bởi được mẹ nấu cho những bữa cơm ngon, được mẹ mua cho những đồ chơi đẹp. Mẹ bận rộn là thế, nhưng đôi khi, vẫn dẫn tôi đi chơi, đi ăn để giải tỏa căng thẳng trong học tập.
Thật sự trên đời có mẹ là một điều vô cùng tuyệt vời. Và tôi, một người may mắn trong biết bao nhiêu con người được mẹ sinh thành, nuôi nấng và chăm sóc. Dù vẫn biết, mẹ chẳng thể mãi ở bên tôi. Mẹ cũng sẽ mất đi, nhưng với tôi, mẹ vẫn luôn là người mà tôi yêu quý nhất. Còn với mẹ, dù có già yếu bao nhiêu đi chăng nữa, vẫn luôn muốn quan tâm, chăm sóc tôi từng chút một.
Thứ tình cảm mẫu từ, là tình cảm thiêng liêng, cao quý nhất trần đời. Bởi mẹ con là máu thịt tương thông. Là huyết nhục không thể tách rời. Cho nên, với mẹ, đứa con của mình là quan trọng nhất trong cuộc đời.
Ai có mẹ, xin đừng làm mẹ buồn, đừng làm mẹ khóc. Hãy là một đứa con ngoan ngoãn, biết nghe lời. Học hành chăm chỉ để có thể đền đáp được công ơn của mẹ sinh thành.
Hà Văn