Đề bài: Văn biểu cảm về thầy cô giáo
Bài làm
Văn biểu cảm về thầy cô giáo – Cha mẹ chính là người đã sinh thành ra ta và ta luôn luôn phải biết ơn. Thế rồi khi lớn lên chút nữa thì con người lại nhận được những sự dạy dỗ của thầy cô giáo. Thầy cô chính là những người chỉ đường dẫn lối cho các thế hệ học trò và em như nhận thấy mình cũng thật cần phải biết hơn thầy cô hơn lúc nào hết.
Thực sự mà nói thì hai tiếng thầy cô nó là hai chữ thiêng liêng với tất cả những người học sinh. Thầy cô cũng chính là những người đã dẫn dắt chúng em đi trên con đường đời của riêng mình, đồng thời thầy cô giáo cũng chính là những người chắp cánh ước mơ cho chúng em để cho chúng em có thể tiếp cận chân trời tri thức. Qủa không sai khi người ta đã nói rằng những người giáo viên cũng chính là những người đã dang rộng đôi tay để có thể đưa các thế hệ học sinh qua biết bao khó khăn để tới được bến bờ của tri thức. Thầy cô như chính là người lái đò nhiệt huyết, không ngừng nghỉ đưa chúng em sang sông. Trên chuyến đò đó dường như đã để lại trong em có biết bao nhiêu những cảm xúc thật khó phai mờ.
Trong các thầy cô giáo thì em yêu quý nhất là cô chủ nhiệm của lớp em. Cô chủ nhiệm lớp em dạy môn toán, những lời cô giảng thật dễ hiểu biết bao. Em vốn là một học sinh kém toán, có đôi lúc nhìn những phép toán phức tạp em như thật nản chí. Thế rồi nhờ có cô ân cần giúp đỡ, cô không chỉ chỉ bảo cho em đến nơi mà còn động viên em rất nhiều. Nhờ lời động viên cũng như chính lời khuyên chân thành, cô Hồng dạy toán lại còn cho em có rất nhiều cách hoạc toán. Em mải miết học tập và thực sự em giờ dây không còn sợ môn toán như trước đây nữa. Em có được những điểm toán khá rồi giỏi, một điều em không bao giờ nghĩ vậy mà giờ đây nó đã thành hiện thực. Từ chính bản thân em, em như cũng đã rút ra được những bài học từ người thầy, người cô đáng mến của em.
Có thể thấy được rằng trong cuộc đời thì con người chắc hẳn ai cũng có thời cắp sách tới trường. Và như ai nói đó cũng chính là khoảng thời gian đẹp nhất, và đó cũng là thời của tuổi mộng mơ, của những ý tưởng vụt đến rồi vụt đi… nhưng tất cả những ước mơ, nhưng hi vọng mà em mong muốn đó lại được thầy cô chính là người nâng cánh cho chúng em thành công. Ngay từ khi đến trường thầy cô đã dạy cho chúng ta biết thế nào là lễ nghĩa và cũng đã dạy cho chúng em những các ứng nhân xử thế như thế nào là tốt nhất. Không những vậy em cũng cảm nhận được thấy rằng nhờ thầy cô truyền đạt tri thức mà em như có thể vững tin hơn trong cuộc sống. Những bài toán khó nhằn tưởng không bao giờ có thể giải được, thế nhưng chính lời dạy bảo của thầy cô em đã có thể tự làm được phép tính đó.
Trên cuộc đời này, thực sự em như nhận thấy được rằng cũng lại có biết bao tình cảm vô cùng thiêng liêng và sâu sắc. Đó có thể kể ra là tình mẫu tử hay đó là tình phụ tử, tình anh em ruột thịt,… và còn có một thứ tình cảm thiêng liêng không kém đó chính là tình thầy trò. Mỗi một thứ tình cảm trên đời lại có những ý nghĩa thật khác nhau và trong tình thầy trò em như nhận thấy được đó cũng chính là sự thiêng liêng và lòng biết ơn. Người đã mang những kiến thức đến cho chúng em, giúp cho chúng em có thể đứng vững trong cuộc đời này. Hơn nưa em như cũng nhận thấy được nhất là trong thời buổi hiện đại ngày nay khi mà khoa học ngày càng phát triển như vũ bão như vậy nếu như chúng ta không học thì sẽ bị thụt lùi. Nên không thể không nói đến vai trò của thầy cô giáo từ trong xã hội trước cho đến xã hội hiện đại ngày nay.
Em sẽ luôn luôn cố gắng học thật tốt để có thể có những bông hoa điểm 9, 10 tặng thầy cô giáo thân yêu của em, đặc biệt là cô Hồng. Em sẽ cố gắng chắm chỉ học bài để không phụ lòng thầy cô.
Minh Nguyệt